Bên cạnh một Sigmund Freud cổ điển với văn phong cầu kỳ và trang nhã, một Carl Jung mang màu sắc huyền bí của đan thuật phương Đông, phân tâm học còn có một Lacan với phong cách diễn ngôn của các hiền triết cổ đại.
Đối với đông đảo độc giả, đại công trình của Lacan phức tạp đến độ bản thân một tập sách dẫn nhập mạch lạc, bao quát và dễ tiếp thụ đã là một thành công đáng kể, và bất kỳ ai vượt qua được những trở ngại về diễn ngôn phức hợp của nhà tư tưởng này, sẽ có được một sự tưởng thưởng xứng đáng.
“Ham muốn có một vị trí đặc biệt trong công trình của Lancan; không lúc này thì lúc khác, ông dường như tập trung vào vào nó tới mức loại trừ những cảm nhiễm (affect) khác.
Nhưng đối với Lancan, ham muốn là một điều kiện hơn là một cảm nhiễm; ông đã không nói rất nhiều về “những cảm nhiễm”, có lẽ bởi vì trừ khi biết chính xác điều mình đang nói, có thể rốt cuộc người ta sẽ đi nói chuyện với kẻ điếc.
Phương pháp của ông là đi nghiên cứu tường tận và cùng tận của một hiện tượng trong tính kì dị của nó: chứ không phải là nhồi nó vào một phạm trù không thể kiểm chứng được độ chính xác, có lẽ ông đã dồn hết tâm trí vào việc chiêm nghiệm cao độ bản chất và những nguồn gốc của nó, việc nó xuất hiện như thế nào (ông ưa lối diễn đạt “tự khắc sâu”) trong Chủ thể, vai trò của nó là gì trong cấu trúc Chủ thể và nó thực hiện vai trò này ra sao (tức là những cơ chế nhờ đó nó tạo ra dấu vết của mình)”
…..
Trong “Dẫn nhập về Phân tâm học Lancan”
——————————————————————————————————————————-
“Vấn đề lớn nhất mà sự cách tân của Lacan đã gây ra cho SSP là việc ông sử dụng những buổi [trị liệu] có thời lượng biến thiên của ông, được gọi là ‘những buổi trị liệu ngắn’. Trong phân tâm học cổ điển, các buổi trị liệu lâm sàng giữa bệnh nhân và nhà phân tích kéo dài suýt soát một giờ, và đây là thời lượng đã được IPA ấn định trong giai đoạn xây dựng lề luật của họ.
Theo Elizabeth Roudinesco, những buổi trị liệu của Lacan kéo dài từ mười đến bốn mươi phút, trung bình là hai mươi phút. Những buổi trị liệu ngắn này bị tổ chức phân tích coi là khó hiểu vì hơn một lý do.
Thứ nhất, những buổi trị liệu này thể hiện sự vi phạm quy tắc của IPA;
Thứ nhì, IPA lo sợ rằng sự thực hành như vậy có thể đặt nhà phân tích vào một vị thế toàn quyền;
Thứ ba, và có lẽ là điều quan trọng nhất, điều đó cho phép Lacan được đảm nhận nhiều thực tập sinh hơn nhà phân tích làm công tác đào tạo khác.
Nguy cơ là vài năm với cơ chế này, Lacan sẽ có được sự trung thành của phần đông những nhà phân tâm học mới được đào tạo ấy. Sự gắn bó của Lacan với kỹ thuật này sẽ gây cho ông những vấn đề đối với toàn thể tổ chức phân tâm học suốt quãng đời còn lại của mình, nhưng đầu thập niên 1950, những nguyên nhân gây ra căng thẳng giữa ông và các thành viên lãnh đạo khác của SPP còn bao quát và mang tính chính trị hơn nữa.”
PHÒNG SÁCH TÂM LÝ HỌC
www.psychology.edu.vn
Hotline/Zalo 0365 797 485
Đánh giá
Chưa có đánh giá nào.